Bạn có thể đọc sách Sài Gòn Và Đại Dịch – Những Mảnh Kí Ức (Bìa Cứng) PDF online hoàn toàn miễn phí và tải sách về định dạng PDF theo hướng dẫn bên dưới.

Tìm Sách Bạn Đọc Tại Đây

Lưu ý: Làm theo hướng dẫn để lấy link tải PDF hoặc link đọc Ebook online free cuốn sách Sài Gòn Và Đại Dịch – Những Mảnh Kí Ức (Bìa Cứng) PDF 

Đọc Sách Sài Gòn Và Đại Dịch – Những Mảnh Kí Ức (Bìa Cứng) PDF

image

image

image

image

image

image

image

image

Sài Gòn Và Đại Dịch – Những Mảnh Kí Ức

Sài Gòn và đại dịch: Những mảnh kí ức… là cuốn nhật ký ghi lại 60 ngày tham gia chống dịch Covid-19 của tác giả tại Sài Gòn. Bằng trải nghiệm thực tế, trực tiếp tham gia điều trị cho các bệnh nhân nhiễm Covid-19, tác giả đã có những trang viết chia sẻ chân thực, xúc động đến xót xa về hiện thực khốc liệt tại các bệnh viện dã chiến, về những ca bệnh nặng, những người không thể chiến thắng được virus Corona và ra đi mãi mãi… Đồng thời cuốn sách còn thể hiện tinh thần lạc quan của bác sĩ Dương Minh Tuấn về một ngày Sài Gòn và cả nước chiến thắng đại dịch. Những trang nhật ký chân thực, xúc động, dí dỏm lưu lại những kỷ niệm khó phai của tác giả, đồng thời giúp độc giả hiểu rõ hơn, sâu sắc hơn một giai đoạn đầy vất vả, căng thẳng song cũng thật kiên cường của đội ngũ y bác sĩ chống dịch và niềm tin vào một tương lai chiến thắng dịch bệnh, Sài Gòn và cả nước lại rộn rã tiếng cười.

Thông tin tác giả:

Dương Minh Tuấn (hay được biết đến với biệt danh Pu Tuấn) là một bác sĩ trẻ người Hà Nội. Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Y Hà Nội, Tuấn công tác tại Bệnh viện Bạch Mai, sau đó tình nguyện xung phong về một bệnh viện miền núi của huyện Minh Hóa, tỉnh Quảng Bình. Trong đợt dịch Covid-19 diễn ra tại Sài Gòn vừa qua, bác sĩ Dương Minh Tuấn cùng đoàn y tế huyện Minh Hóa, Quảng Bình tiếp tục tình nguyện lên đường, tham gia công tác chống dịch.

Kết nối với Pu Tuấn tại Facebook: pu.tuan

Những trích dẫn tâm đắc:

– Mọi điều tôi ghi lại và chia sẻ lúc này, đều được ghi lại từ ký ức.

Có điều sẽ đúng, có điều sẽ sai, nhưng hồi ức của tôi không nên viết ra để dậy lên những cuộc tranh cãi.

Tôi mãi yêu thương và trân trọng những hồi ức của mọi người.

Chỉ là lúc này đây, xin mọi người có thể lắng lại phần nào đó, để trân trọng những hồi ức của chính bản thân tôi.

– Và rồi sau tất cả những gì tôi đã làm cho họ, họ vẫn luôn chỉ coi tôi là một người dưng đã đến và đi trong cuộc đời, dù tôi vẫn tồn tại, và sống thật tốt.

Vậy là tôi vẫn đang sống thật tốt mà, tại sao tôi lại phải quan tâm đến chuyện mình cho đi hay nhận lại điều gì đến thế!

Bởi một cơn đại dịch, khi bản thân tôi là người đang đứng giữa ranh giới của biết bao nhiêu sự sống và cái chết. Rồi tôi sợ. Tôi sợ một ngày nào đó, khi tôi biết họ không phải là người xấu như tôi từng nghĩ. Tôi sợ cái cảm giác khi mình còn chưa giải thích được cho họ những gì tôi đang cố gắng để làm, cho họ. Và một ngày tôi trở về chỉ trong hình hài một hũ tro cốt lặng lẽ.

Tôi vốn muốn nghĩ cho đi là không mong cầu nhận lại mà, tôi muốn truyền đi thông điệp dễ thương ấy mà!

Nhưng giờ đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết xảy ra đến ngột ngạt đến vậy, tôi lại thấy mình sợ hãi và yếu đuối hơn bất cứ khi nào. Mọi khái niệm về nhân thế bỗng dưng trở thành vô nghĩa.

– À không, tôi đã nhầm rồi, chỉ là trong khoảnh khắc ấy, tôi đã để tâm trí mình nhạt mờ hỗn độn giữa nhiều cân nhắc. Tôi vẫn mong muốn cho đi mà không mong cầu nhận lại điều gì.

Duy có một điều tôi dám chắc hơn, rằng mọi khái niệm về nhân thế đều sẽ không còn là gì cả khi tôi hay bạn hay bất cứ ai bỗng không còn là gì cả trên cuộc đời này. “Không còn là gì cả” không liên quan gì đến sự sống hay cái chết. Bởi ngay cả khi còn đang sống, đôi lúc tôi cũng thấy mình “không còn là gì cả” cơ mà.

0977.570.006